[Tản văn] Tôi và hai bàn tay
Đầu tiên là tay phải. Em nó là chứng nhân lịch sử hùng hồn cho sự nghiệp học hành vĩ đại của tôi. Cả 5 ngón tay đều đã biến dạng kinh dị và đau thương. Tôi chẳng có gì để nói thêm nữa. Nó quá xấu =.= Ngược lại, tay trái của tôi, ngón nào cũng rất thon và đẹp. Tôi thích lắm luôn. Nhưng chính điều đó lại khiến tay phải thù ghét tay trái, chỉ chăm chăm cơ hội để được vùi dập chà đạp cho thỏa. Đơn cử như một lần, khi tôi đang chặt mía ăn rất ngon lành thì mẹ tôi từ đâu xuất hiện. Giọng người thánh thót như hát opera: - Cẩn thận không chặt vào tay đấy nghe rõ ch... Mẹ tôi chưa kịp dứt lời thì tôi...chặt vào tay thật :) Chao ôi tôi phục mẹ tôi quá! Thôi thì cứ gọi là tha hồ bê bết. Bạn biết đấy, gọt quả táo bình thường mà sơ sảy đứt tay đã đau rồi, còn đây là tôi đang CHẶT. Là CHẶT !!! Tôi rú lên một tiếng đau điếng, không dám mở mắt ra nhìn, còn đầu tha hồ tưởng tượng, rằng một đốt ngón tay yêu quý đã đi đời. Cũng may là mẹ tôi đã có kinh nghiệm. N...