[Tản văn] Khủng hoảng sau khi tốt nghiệp
Suốt 4 năm đại học, dù là có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa, tôi cũng chưa bao giờ thấy bạn Vũ Quỳnh Trang (Trang Sama) có cảm xúc tiêu cực. Bình tĩnh, thong dong, hòa nhã - Trang đối diện với mọi thứ bằng tâm thế đáng ngưỡng mộ như thế.
Song chỉ sau đúng 1 tuần từ hôm nhận bằng, Trang đã nhắn tin cho tôi rằng: "Eo ơi khủng hoảng ra trường kinh khiếp", "chưa có gì là chắc chắn cả", "chưa biết sẽ làm gì", "chuyện gì cũng không theo ý mình ấy, đau đầu"...
Thật sự, đây là lần đầu tiên tôi thấy Trang bối rối như thế. Bất giác, tôi cũng xót xa: "Ôi cái chuyện nhà cửa công việc cuộc sống hậu tốt nghiệp làm bạn mình phải lo nghĩ này, sao mà đáng ghét thế!"
Đọc tin nhắn mà tôi thấy thương lắm. Đối với sinh viên tỉnh lẻ lên thủ đô học như chúng tôi, chỉ riêng việc đi hay ở đã là cả một niềm trăn trở, day dứt. Quyết định này cũng khó khăn chẳng kém gì Anh băn khoăn có nên rời EU hay không.
Mặc dù tôi đã gửi những lời động viên, song Trang vẫn chẳng ngủ nổi, sang ngày hôm sau vẫn còn "bần thần, mất tập trung". Chắc bạn ấy đã phải suy nghĩ nhiều lắm.
Hậu tốt nghiệp cứ như một cơn ác mộng vậy. Tất cả những gì chúng tôi có thể làm là học cách sống chung với nó. Tôi hiểu rằng những khủng hoảng này ai cũng sẽ trải qua, không khác được. Rồi sẽ có lúc tôi cũng hoảng lên như Trang, liệu rằng những lời an ủi có tác dụng?
(Hình minh họa: Pixabay) |
Nhận xét
Đăng nhận xét