Bài đăng

Có những ngày

Hình ảnh
Có những ngày mệt mỏi gặp nhau chỉ biết thở than Có những ngày mặn đắng cùng nhau ngắm mặt trời tàn Nhưng buồn cũng sẽ trôi rồi cũng sẽ thôi đôi môi rồi cũng sẽ mỉm cười. (19/12/2017)

[Diary 11/12/2017]

Hình ảnh
Tôi nghĩ ai trong chúng ta cũng sẽ như vậy. Một ngày đẹp trời (hoặc không đẹp trời), đột nhiên rảnh rỗi ngồi rửa lại từng thước phim kí ức trong đầu, hong khô và treo nó lên trước mắt. Sau đó, bắt đầu trầm tư. Kì thực, có những chuyện trong quá khứ, giờ nghĩ lại thấy tiếc nuối. Tiếc nuối nhiều. Nhưng tuyệt đối không hối hận. Bởi lẽ ngay cả khi thời gian quay ngược lại, ta ở thời điểm đó vẫn sẽ làm như thế, vẫn sẽ nói như thế, vẫn sẽ cười như thế, vẫn sẽ khóc như thế, và vẫn sẽ ngu ngốc như thế... Ta đã sống chân thành với bản thân và với người khác. Ta không có gì để hối hận cả. Kì thực, có những chuyện trong quá khứ, giờ nghĩ lại thấy mình cần nói câu cảm ơn một cách tử tế. Có những người vì một lý do nào đó, vì một sự kỳ diệu nào đó, vì một mối nhân duyên ngắn ngủi nào đó mà đã xuất hiện trong đời ta. Họ đột ngột đến rồi cũng đột ngột đi, đột ngột xuất hiện rồi cũng đột ngột biến mất, đột ngột bước vào thế giới của ta rồi cũng đột ngột bước ra để lại một khoảng trống câm lặng. Cảm ơn...

[Review Phim] Phim của IU có gì mà được tác giả Nhà Giả Kim hết lời khen ngợi?

Hình ảnh
Ngày 18/10/2020, Paulo Coelho – nhà văn triệu bản với Nhà Giả Kim – đã đăng trên Twitter bày tỏ sự phấn khích sau khi xem xong bộ phim My Mister của IU. (Nguyên văn bài chia sẻ của tác giả Nhà Giả Kim ) Cụ thể, Paulo Coelho đã viết: “Wow! Tôi cứ tưởng rằng mình sẽ không xem hết 16 tập, nhưng đó là bản khắc hoạ hoàn hảo về cuộc đời con người. Gửi lời chúc mừng đến kịch bản siêu hay, đạo diễn siêu tuyệt vời và dàn diễn viên xuất sắc hết mức có thể”.  Mặc dù ra mắt công chúng từ năm 2019 trên kênh tvN nhưng đến nay, My Mister của IU vẫn nhận được sự ủng hộ nhiệt liệt từ những người yêu thích phim ảnh, đặc biệt là khi được chiếu trên Netflix. Vậy rốt cuộc bộ phim này có gì mà ngay cả nhà văn ‘triệu bản’ như Paulo Coelho cũng tấm tắc ngợi khen? Kịch bản đi ra từ cuộc sống My Mister kể câu chuyện về ba anh em nhà họ Park đang trải qua những áp lực trong cuộc sống ở tuổi trung niên, với người anh hai Park Dong Hoon là nhân vật trung tâm. Tại công ty mà Park Dong Hoon làm việc có một n...

[Tản văn] Mong ước kỷ niệm xưa

Hình ảnh
Sau 4 tháng kể từ khi nhận bằng, tôi trở về trường để lấy giấy khen của thầy Hiệu trưởng và cả ảnh kỷ yếu nữa. Trong trí tưởng tượng, tôi tin chắc rằng ngày hôm nay rất vui. Biết bao lần trong những giấc mơ, tôi thấy mình tung tăng ở Nhân văn, trò chuyện với bạn bè và nghe thầy cô giảng. Cứ nghĩ đến việc quay về trường, tôi lại xao xuyến. Nhưng thực tại chẳng bao giờ dịu dàng với những kẻ thích bay. Giống như đứa trẻ chỉ loanh quanh trong ngôi nhà nhỏ ấm áp, tôi bám víu vào những kỷ niệm mà không biết rằng đã đến lúc mình phải lớn và rời đi rồi. Tôi vừa đặt chân đến trường, một khung cảnh lạ lẫm đập thẳng vào mắt tôi. Khu nhà A-B vốn là nơi tôi học môn cuối cùng, nay đã được rào kín lại, trở thành một ngôi trường độc lập dành cho học sinh cấp 3. Đi thêm xíu nữa, băng rôn "Chào mừng tân sinh viên khóa QH-2020-X" ở giữa sân trường làm tôi thấy tủi thân một chút. Tiến lại phía nhà H, bức tường  hoa vàng cỏ xanh huyền thoại mà tôi vô cùng trân quý đã bị bụi phủ đầy.  Tô...

[Tản văn] Cây hoa tóc tiên

Hình ảnh
Tự nhiên muốn kể về cây tóc tiên ở nhà. Cây tóc tiên này vốn dĩ không phải tôi trồng. Chuyện là hồi năm 2013, tôi nhập học ở trường THPT Chuyên Thái Bình và phải ở nội trú. Phòng tôi toàn các chị 97, 96 và có mỗi bạn Minh Hà là bằng tuổi tôi thôi. Phòng tôi ở tầng 2, nho nhỏ xinh xinh và có 1 cái cửa sổ, các chị trồng cây ở đó. Cây tóc tiên có từ bao giờ chẳng rõ, chỉ thấy trồng trong chai C2 cắt đôi. Chăm chỉ vun vén cho cây nhất (chắc) là chị Trang và Minh Hà, còn tôi thì chẳng để ý lắm. Mỗi đợt nghỉ lễ Tết xong, cả phòng lên toàn thấy đám cây héo rũ vì thiếu nước, thiếu ánh sáng. Ai cũng tưởng cây chết song mấy hôm sau lại thấy xanh tươi như thường. Năm 2015, trường tôi chuyển đi và kí túc xá cũng bị phá bỏ. Thành thử tôi cũng phải chuyển chỗ ở theo. Hôm dọn đồ đạc, nghĩ thấy thương mấy cái cây nên tôi mang theo cây tóc tiên, còn mấy cây khác hình như Minh Hà cầm. Cây tóc tiên lại chiễm chệ ở cửa sổ phòng trọ mới của tôi. Vẫn như cũ, mỗi đợt nghỉ lễ Tết xong lại thấy cây héo rũ ...