[Tản văn] Chiều nay tôi đã ăn mía nướng
Chiều nay tôi đã ăn mía nướng.
Mẹ bảo mía này cậu Thủy mua ở Hòa Bình, ăn thơm mà ngọt chứ không như mía ở chợ. Tôi cũng hào hứng lắm! Đến lúc đặt khúc mía lên trên bếp than rực hồng, nghe hơi ấm phả vào mặt và mùi thơm xộc vào mũi, tôi mới thấy cuộc sống mà có ẩm thực thật tuyệt vời biết mấy.
Bếp than để lửa vừa đủ, bập bùng với ánh lửa tí tách, rồi đặt khúc mía lên trên. Mía nóng dần rồi kêu xèo xèo, nhỏ từng giọt và tỏa hương thơm lừng. Lăn khúc mía qua qua lại lại, xuýt xoa vì nóng, cười như ánh nắng sớm mai giữa tiết trời gió bấc mưa phùn đặc trưng của Bắc Bộ dịp cận Tết, cảm giác mùa xuân yêu thương đã đến gần lắm rồi. Mía "chín" vừa đủ thì bỏ xuống, chặt nhỏ ra bỏ vào bát rồi ngồi cạnh bếp lửa từ từ thưởng thức. Vị ngọt ngào dịu dàng ấm áp phủ đầy cả vị giác và xúc giác. Cái ngọt đậm mà không gắt, thơm mà không tan, ấm mà không khói, quả thực khiến con người ta mê mẩn.
Đã lâu không ăn mía nướng, mà còn là tự tay mình nướng. Hà Nội thì gì cũng có, chỉ thiếu một bếp lửa, một khúc mía ngon và một tâm hồn ẩm thực chịu lăn vào làm.
Nhận xét
Đăng nhận xét