[Tản văn] Khủng hoảng tuổi 19

Hôm nay, lúc đi học mình cực kỳ buồn. Mình đã nghe những bài hát vui vẻ mà cũng không khiến tâm trạng khá lên được. Nhưng mình vẫn kiên trì không khóc. Thở dài, mình đi về phía cổng sau - nơi nhộn nhịp đông đúc để khiến bản thân thoải mái hơn một chút. Tình cờ, một bạn nữ đi ngang qua mình và mình nhìn thấy bạn ấy cúi gằm mặt len lén lau nước mắt. Cảm giác của mình khi ấy, thật sự không có từ ngữ nào có thể diễn tả được. Cuộc sống thật mệt mỏi, nhỉ?

(Hình minh họa: Pixabay)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Review Phim] Bad Guys

[Review Sách] ĐỨA TRẺ THỨ 44 / CHILD 44

OUR MEMORIES